Từ
thủa hồng hoang đến giờ, con người đã tìm được ở thiên nhiên biết bao thứ quý
giá để tồn tại, trong đó có vô vàn loài cây: cây lương thực, cây làm thuốc, cây
may mặc…
Ví
như cây gai, vốn được biết là cây lấy sợi, thế mà sau lại là cây ăn được. Chuyện
rằng, ngày ấy, vùng Ninh Giang mất mùa nặng, nạn đói hoành hành. Có đôi vợ chồng
đánh liều ra ruộng gai ngắt lá ăn. Thế mà không sao. Cây gai thành cây cứu người.
Ăn lá gai thành quen. Cả khi đã có lúa đầy bồ, người dân ở đây vẫn nhớ vị lá
gai. Người ta lấy lá khô giã nhỏ, trộn với bột nếp và vài thứ nguyên liệu nông
nghiệp khác làm ra một thứ bánh đặc biệt: bánh gai, ăn mừng khi được mùa, ngày
hội, ngày tết. Lại có truyền